Luân Tâm
Đường Hoa Úa Tàn
Nợ người một chiếc khăn tang
Nợ đời một kiếp lang thang lỡ lầm
Gót buồn gót tủi xa xăm
Còn đây gót lạnh âm thầm đường quê
Mong tìm lại bóng trăng thề
Chỉ nghe gió lạnh bốn bề trống trơn
Còng lưng trả nợ áo cơm
Vườn không nhà trống ổ rơm cũng tàn
Cây đa trước miểu đầu làng
Lá không còn nắng xốn xang trưa hè
Tuổi thơ mất cả bạn bè
Chỉ còn khóm sậy bụi tre chuyện trò
Đông về đói lạnh nằm co
Con mèo con chó giả đò không quen
Đường đời lắm nẻo sang hèn
Nhục vinh lận đận chê khen cũng thừa
Não nề nắng sớm chiều mưa
Nhớ nhau đọc chuyện đời xưa ngậm ngùi
Tưởng nghe tiếng nói tiếng cười
Ngờ đâu gío gửi hương môi ghẹo mình
Không thuyền hoa không thuyền tình
Bên dòng nước đục trăm nghìn xác hoa
Nghìn trùng mây trắng bay xa
Nghìn năm áo lụa quê nhà còn thơm
Lẽ đâu vẫn giận vẫn hờn
Để cho dang dở cung đờn lời ca
Bóng mờ cuối nẻo sao sa
Mắt mờ cuối nẻo đường hoa úa tàn
Không còn một chút bình an
Không còn một chút nắng vàng trời xanh
Sương rừng gió núi mong manh
Thoáng qua dòng tóc dỗ dành thương đau…
MD 03/20/03
LuânTâm
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 6 năm 2021